Chương 1
Bạn đang xem: ngôn tình sủng ngọt sâu răng h
Dạo mới đây Khương Dư thiệt sự cảm nhận thấy rất rất buồn ngán, cho nên vì vậy cô vẫn dời ý đồ gia dụng xấu xa lên trên người Tống Từ —— cút chọc dỗi anh.
Cô ham muốn coi demo dáng vóc tức dỗi của anh ấy tiếp tục thế nào.
Thật đi ra cũng không thể trách móc hình mẫu sở trường tai ác ác này của Khương Dư được, Tống Từ quá bao dong với cô, mến yêu cô mà đến mức trở thành tai ngược.
Thế là, Khương Dư đã trải không còn toàn bộ những gì hoàn toàn có thể, cho tới cô còn tự động cảm nhận thấy bạn dạng thân ái bản thân quá xứng đáng, vậy tuy nhiên Tống Từ lại ko hề khó chịu một chút nào.
Đúng khi cô lăm le kể từ quăng quật hình mẫu trò đùa nhàm ngán này thì ở đầu cuối Tống Từ cũng nổi nóng.
Nguyên nhân là vì cô về căn nhà rất rất muộn, không những ko gọi năng lượng điện thông tin mà còn phải trở lại kể từ xe cộ của một người con trai vô khi nửa tối.
Tống Từ đứng bên dưới căn nhà đón cô, ko trình bày gì, chỉ ôm chặt người đàn bà vô bổng tâm này, ý tuyên tía hòa bình quá rõ nét, ko cần thiết trình bày cũng hiểu.
Khương Dư thấy thế lại càng ko lo ngại sập thêm thắt dầu vô lửa, tự động lần lối bị tiêu diệt tuy nhiên gửi một nụ hít gió máy về phía hành lang cửa số xe cộ Lục Lương.
Sau cơ, cô bị Tống Tử lôi về căn nhà.
Vừa về cho tới căn nhà, Tống Từ ngay tắp lự buông tay đi ra, cũng ko trình bày điều này tuy nhiên chỉ bày đi ra vẻ mặt mũi âm u kinh sợ.
Khương Dư biết bản thân quá xứng đáng thì sấn cho tới lấy lòng, "Anh yêu thương dỗi rồi à?"
Tống Từ phớt lờ cô, ngồi vô ghế sofa vô phòng tiếp khách, bên trên truyền họa đang được chiếu một bộ phim truyền hình truyền hình sướt mướt.
Kỹ năng thao diễn xuất của những thao diễn viên quá xuất thần khiến cho người tao cần nổi domain authority gà.
Khương Dư tự động thấy cho tới bản thân còn Chịu ko nổi, thế tuy nhiên Tống Từ lại có vẻ như rất rất để ý coi, tuy nhiên nếu như nhằm ý kĩ thì tiếp tục nhìn thấy anh cũng ko cần đang được coi truyền họa tuy nhiên chỉ đang được ngây người coi truyền họa.
"Anh dỗi thiệt à?" cô ngồi xuống cạnh bên anh, chọc chọc vô cánh tay anh, "Em sang trọng căn nhà chị Hân Nhu đùa, cô ấy phiền lòng nên mới mẻ bảo Lục Lương trả em về thôi tuy nhiên.
Người ban nãy là Lục Lương."
Cô vốn liếng tưởng rằng cô phân tích và lý giải hoàn thành thì Tống Từ tiếp tục nguôi dỗi, tuy nhiên vấn đề đó không chỉ ko xẩy ra tuy nhiên ngược lại chủ yếu cô còn thấy ko sung sướng.
"Em ham muốn ăn dưa hấu!" cô giận hờn trình bày với Tống Từ.
Tống Từ vẫn tiếp tục coi chằm chằm hình mẫu truyền họa tuy nhiên ko thèm nhằm ý cô.
Khương Dư ko làm cái gi được Tống Từ, cô đành trả không còn kênh này cho tới kênh quảng cáo khác, cô thế điều khiển và tinh chỉnh kể từ xa cách, từng giây thay đổi một kênh.
Chỗ cạnh bên bỗng nhiên nhẹ nhàng tênh, Khương Dư quay đầu sang một bên thấy Tống Từ cút vô chống nhà bếp, cô nghe thoang thoáng thấy giờ dao thớt.
Tống Từ bửa dưa đỏ đi ra nhằm vô đĩa, cọ tinh khiết dao tiếp sau đó bưng đĩa để hoa quả vô phòng tiếp khách.
Xem thêm: haki là gì
Anh vẫn thực hiện ngơ Khương Dư như lúc trước, cũng ko bảo cô ăn dưa đỏ tuy nhiên chỉ ngồi 1 mình mặt mũi đầu ghế sofa mặt mũi cơ, lấy tăm quăng quật phân tử dưa đỏ tuy nhiên không tồn tại biểu cảm gì.
Dưa hấu ăn thì ngon đấy, tuy nhiên song nhổ phân tử cực kì phiền.
Anh thất lạc thật nhiều sức lực quăng quật không còn phân tử dưa đi ra, Khương Dư lại cướp lấy miếng dưa vô tay anh tuy nhiên gặm.
"Ngọt thiệt đấy." Cô hết sức mặt dày mày dạn vô liêm sỉ trình bày với Tống Từ.
Tống Từ liếc cô một chiếc, ko trình bày gì.
Khương Dư thấy anh đang được thiệt sự ko sung sướng thì quăng quật dưa đỏ xuống, lại mặt dày mày dạn tiến thủ cho tới ngồi lên đùi Tống Từ, nhì tay bao phủ lấy cổ anh.
"Em van nài lỗi tuy nhiên, em sai rồi, em tránh việc thực hiện anh dỗi như vậy."
Tống Từ thấy dáng vóc lấy lòng này của cô ấy thì khuôn mặt mũi cũng tương đối thả lỏng, "Có biết là anh lo lắng mang lại em lắm ko."
"Em sai rồi tuy nhiên, phiên sau cút đâu em cũng trình bày với anh, về muộn cũng tiếp tục báo trước."
"Còn gì nữa?" Tống Từ vẫn ko hòa đình với cô.
Còn gì nữa là còn gì nữa, Khương Dư khó khăn hiểu.
"Có biết là anh quăng quật phân tử dưa đỏ cực kì vất vả ko."
"À ~" Khương Dư cười cợt rồi hít lên môi Tống Từ một chiếc, "Vậy phiên sau em tiếp tục mua sắm dưa đỏ ko phân tử mang lại anh, được chưa?"
Tống Từ ko trình bày gì tuy nhiên sắc mặt mũi lại khá rất là nhiều, anh thở nhiều năm, khẽ cắm môi Khương Dư.
"Đừng lấy bạn dạng thân ái đi ra trêu ngươi anh nhằm tuy nhiên xác xác định trí của tôi trong tâm địa anh.
Đối với đồng đội rất rất cần thiết, vậy nên anh tiếp tục rất rất tức dỗi.
Hôm ni anh ân xá mang lại em đấy, phiên sau ko được thế nữa." Giọng anh rất rất kiên quyết, còn bàn tay lại dịu dàng êm ả vuốt ve sầu nhì má Khương Dư như vậy cô là báu vật quý giá bán của anh ấy.
Khương Dư coi Tống Từ tự ánh nhìn quan tâm rồi ngoan ngoãn ngoãn gật đầu, sau này lại hít lên môi anh một chiếc.
Tống Từ mỉm cười cợt lý tưởng rồi gia tăng chừng sâu sắc mang lại nụ hít này..
Truyện tiến công dấu
Nhấn nhằm coi...
Bình luận